cậu bé dũng cảm
Cậu Bảo nhận lấy hộp thuốc rồi đưa cho tôi không quên cảm ơn cậu Thành rồi còn nói đôi ba câu chuyện phiếm. Thấy cậu Thành không nhắc gì đến thù cũ tôi cũng mừng. Hai người đàn ông nói chuyện đèn sách, tôi chẳng còn cách nào khác đành thơ thẩn nhìn ra bên ngoài.
"Người đâu?!". Choi Seungcheol cau mày nhìn hàng ghế trống không trước cửa phòng thẩm vấn. Bên trên đó chỉ còn lại chiếc áo khoác nằm trơ trọi nhưng hoàn toàn không có bóng dáng của Jeonghan.
Phân tích bài thơ Lượm của Tố Hữu để thấy hình ảnh chú bé liên lạc hồn nhiên, gan dạ; Phân tích bài thơ Lượm của Tố Hữu để thấy hình ảnh chú bé liên lạc hồn nhiên, gan dạ; 8 cách làm sạch giầy cũ trắng sạch như mới cực hay
Cậu cứ dũng cảm tiến về phía trước, chỉ cần cậu quay đầu, tôi vẫn luôn ở phía sau cậuNguồn: Bilibili
“Tớ không nghĩ như thế. Du Hàn, cậu không được hiểu lầm tớ.” Giọng nói của cô nhẹ nhàng, khiến cảm xúc lo lắng và mất bình tĩnh của cậu tiêu tan, cậu sợ hãi nhìn cô một cái, cảm xúc không thể kìm nén, thế là lại dời ánh mắt, nhàn nhạt nói “Ừ”.
Sites De Rencontres Musulmanes Mariage Gratuit. Truyện cổ tích thế giớiĐọc truyện Chú lính chì dũng cảmChú lính chì dũng cảm là truyện cổ tích do tác giả người Đan Mạch là Hans Christian Andersen sáng tác. Truyện kể về một chú lính chì đồ chơi bị gãy mất một chân với những cuộc phiêu lưu khó, gian khổ và cuối cùng trở về nhà với cuộc sống hạnh xưa, có hai mươi lăm anh lính chì, họ là anh em ruột, vì họ được đúc ra từ một cái muỗng chì cũ. Họ mang trên vai mỗi người một cây súng trường, mặc bộ quân phục xanh nẹp đỏ rất oai vệ, và đứng trong tư thế nghiêm, mắt nhìn thẳng phía trước. Tiếng nói mà các anh lính chì nghe lần đầu tiên trong đời, là khi chiếc hộp được khui ra, một em bé nhìn thấy các anh, đã vỗ tay reo lên thích thú “Các chú lính oai quá!” Hôm đó là ngày kỷ niệm sinh nhật của em, và em được tặng các anh lính bé chẳng mất nhiều thì giờ để sắp các anh lính chì lên bàn mình. Hai mươi lăm anh trông hoàn toàn giống nhau, trừ một anh chàng chỉ có một chân. Số là, anh này ra đời sau cùng, người thợ không đủ chì để cho anh có cả hai chân, đành vậy! Tuy thế, anh lính cụt vẫn đứng nghiêm chỉnh trên một chân của mình như các anh kia, và cũng do thế mà anh ta sau này trở nên nổi tiếng chiếc bàn mà các anh vừa được đặt lên, có cơ man nào là đồ chơi đẹp mắt; nhưng vật làm các anh chú ý nhất là tòa lâu đài bằng giấy cạc tông rất huy hoàng và tỉ mỉ. Bạn có thể nhìn qua những khung cửa sổ bé xíu để thấy bên trong. Bên ngoài là hàng cây nhỏ bao quanh một miếng kính soi giả làm hồ nước, mặt hồ phản chiếu hình những con thiên nga bằng sáp đang bơi lội trên đó. Nhìn chung, cảnh trí rất nên thơ, nhưng vật xinh xắn nhất là một cô bé đứng ở cửa toà lâu đài. Cô bé cũng được cắt bằng giấy bìa, cô mặc bộ váy bằng voan mỏng, có sợi đăng ten màu xanh quanh vai áo. Cô đứng xoè hai tay ra trong một tư thế đang múa ba lê. Cô là một nữ vũ công mà một chân cô giơ cao lên khuất phía sau làm anh lính chì tưởng cô cũng bị cụt chân như mình.“Phải chi ta lấy được cô bé này làm vợ.” Anh nghĩ, “Nhưng cô ta trông sang trọng quá; cô ở trong tòa lâu đài, còn ta chỉ có chiếc hộp mà chen chúc những hai mươi lăm anh em. Ta chẳng có chỗ xứng đánh cho nàng; nhưng được thôi, ta sẽ làm cho nàng dần thích nghi.” Anh dựa người ra trên một chiếc hộp khác, thoải mái nhìn ngắm cô nàng kỹ hơn, trong khi cô vẫn cứ múa trên một chân mà vẫn giữ thăng tối, cậu bé cất các anh lính vào hộp đậy lại, để sót anh lính cụt chân; cả nhà đi ngủ. Bây giờ mới là lúc các đồ chơi sống lại và cùng nhau vui đùa; chúng thăm viếng trò chuyện với nhau, đám này thì chơi banh, đám kia thì vật lộn, ôi thôi đủ thứ vui náo nhiệt. Từ trong hộp, các anh lính chì nghe tiếng ồn ào, đâm ra nào nức tìm cách chui ra, nhưng họ không làm sao mở được nắp hộp. Trên bàn, mọi vật đang nhảy múa, nhào lộn, ngoài hai nhân vật vẫn cứ đứng yên lặng từ trước đến giờ, đó là cô vũ nữ và anh lính chì cụt chân bị cậu bé bỏ quên. Cô nàng vẫn ở trong tư thế múa ba lê, với một chân nhón lên và một chân khác hắt về phía sau; anh lính chì cũng đứng trên một chân đăm đăm nhìn cô nàng một cách say lình, chuông đồng hồ gõ mười hai tiếng, báo hiệu nửa đêm. Pốp! một tiếng động vang lên. Một chiếc hộp bật mở ra, lò xo bung lên, hiện ra một chú quỷ đen nhỏ xíu.“A! Tên lính chì! Mi để mắt mũi đâu mà không né ta ra hử?” Tên quỷ hách dịch lính giả ngơ không thèm trả lời.“A! Tay này ngon nhỉ! ể sáng mai mày biết sẽ biết tay ta.” Con quỷ sáng hôm sau, cậu bé thức dậy lật đật lôi các anh lính chì ra sắp trên thành cửa sổ. Chẳng biết có phải do lời nguyền rủa của con quỷ đen tối qua, hay vì một ngọn gió vô tình, cửa sổ bật mở, anh lính chì cụt chân rơi xuống đất từ căn phòng ở trên tầng lầu là khủng khiếp cho anh, anh chúi đầu xuống đất, may có chiếc nón lính đỡ cho anh khỏi vỡ sọ, cái chân độc nhất chỉa thẳng lên trời. Cậu bé và tên tớ trai chạy xuống lầu tìm anh, nhưng chúng không trông thấy được, vì anh bị kẹt giữa hai phiến đá lót đường. Phải chi anh chịu khó lên tiếng, may ra cậu bé đã cứu được; nhưng anh lính này tôn trọng kỷ luật nhà binh, không thể la lên khi đang ở trong tư thế nghiêm bổng đổ mưa, càng lúc mưa càng lớn hạt. Nước chảy thành dòng dọc theo ven đường. Khi mưa tạnh, có hai cậu học trò tình cờ đi qua đó.“Ê! coi kìa! Có một anh lính chì! ể ta nhặt lên chơi.” Chúng xé giấy tập, xếp thành một con thuyền và đặt anh lính chì vào đó, xong thả cho trôi theo dòng nước. Chúng vừa chạy theo vừa vỗ tay khoái đất thiên địa ơi, sóng gió chi mà dữ thế. Mưa thì cứ lai rai từng chập. Con thuyền tròng trành muốn lật nhiều lần, và có lúc xoay tròn quanh xoáy nước. Anh lính chì sợ chết điếng, nhưng vẫn phải tỏ ra dũng cảm; anh không hề biểu lộ ra mặt mà vẫn chững chạc đứng với cây súng trường trên vai như đang thi hành lệnh gác. Chiếc thuyền giấy bỗng chui vào một con đường hầm tăm tối, có lẽ cũng tối như trong chiếc hộp của anh.“Ta đang ở đâu thế này?” Anh nghĩ. “Chắc là con quỷ đen nó ám hại mình! Phải chi có cô nàng ở với ta trên chiếc thuyền này thì dù có chui xuống địa ngục ta cũng cam lòng.”Một con chuột cống từ đâu chui đến.“ưa coi giấy thông hành? Có không thì bảo?”Anh lính im lặng, nắm chặt báng súng; thuyền cứ trôi, con chuột chạy theo sát phía sau, nó nghiến răng tru lên “Chận nó lại, chận lại, tên gián điệp không có giấy thông hành, nó lại chẳng biết mật khẩu.”Giòng nước trôi nhanh hơn đẩy thuyền đi xa, anh lính đã thấy ánh sáng ở cuối đường hầm, nhưng cùng lúc anh nghe những tiếng gầm vang dội, tiếng gầm khủng khiếp đủ cho những kẻ bạo gan nhất cũng phải rùng mình. Bạn thử tưởng tượng coi! Nơi cuối hầm, dòng nước thông ra một cái vịnh lớn, nước ở đây tuôn ra như một cái thác, ai mà chịu đựng nổi bị phóng nhào xuống với một tốc độ khủng khiếp lính chì lo sợ nhìn miệng cống càng lúc càng gần mà không sao dừng thuyền lại được. Chiếc thuyền nhào xuống thác nước; anh lính cố hết sức mình đứng thật vững chờ việc gì tới sẽ quay đi mấy vòng rồi rơi tõm xuống, nước tràn ngập khoang thuyền kéo nó chìm dần xuống đáy vực. Anh lính đứng bất lực nhìn nước ngập dần từ chân cho đến cổ. Cuối cùng nước tràn qua đầu anh. Trong phút cuối cùng đó, anh nghĩ đến cô vũ nữ xinh đẹp mà anh không bao giờ còn gặp lại, bên tai anh như có tiếng hát một khúc quân hành,Ngày bao hùng binh tiến lên….Bờ cõi vang lừng câu quyết chiến…Thuyền chìm hẳn, và anh lính chì đáng thương đang chơi vơi giữa màn nước thì một chú cá bơi đến, đớp trọn anh vào bụng cá tối ơi là tối, vả lại nó chật quá, chẳng cọ quậy gì được. Anh lính chì vẫn nghiêm trang giữ đúng tư thế người lính gác. Hồi lâu, anh cảm thấy như con cá quẫy mạnh mấy cái rồi bất động, mắt anh bỗng loá lên vì một tia sáng rọi vào. Lần nữa, anh lính thấy lại ánh sáng mặt trời, anh nghe có tiếng nói “Một anh lính chì!”Hoá ra chú cá bị sa lưới, bắt mang ra chợ bán. Một chị sen mua cá, đem về làm thịt, vừa mổ bụng ra thì bắt gặp anh lính của chúng ta. Chị ta móc anh chàng ra, đem khoe với mọi người và kể chuyện về cuộc phiêu lưu kỳ thú của anh lính kết thúc trong bao tử con cá. Anh lính thì chẳng thấy vui và hãnh diện chút nào. Chị sen đem anh đặt lên bàn. Lạ thay, anh lính thấy lại cảnh vật cũ, cũng em bé chủ nhân của anh ngày nào, cũng những thứ đồ chơi xinh xắn và nhất là cô vũ nữ còn đứng múa một cách duyên dáng bên cổng tòa lâu đài bằng giấy bìa các vẫn đứng trên một bàn chân, hai cánh tay xòe ra, chân kia duỗi thẳng phía sau. Anh lính nhìn nàng và thấy đôi mắt nàng cũng nhìn lại mình, nhưng họ không nói với nhau một lời. Bỗng dưng, một đứa bé bạn cậu chủ nhà chụp lấy anh lính chì, không thèm giải thích lấy nửa lời, quẳng anh vào trong lò sưởi đang cháy rực. Không còn nghi ngờ gì nữa, chính tên quỷ lùn đã buông lời nguyền độc địa cho anh. Anh lính đứng giữa ngọn lửa, cháy sáng lên, anh thấy nóng bừng bừng. Anh chẳng phân định được là cái nóng của bếp lửa hay là nhiệt huyết trong tâm hồn anh. Màu da anh từ từ đổi từ xám sang đỏ hồng; anh vẫn đứng nhìn về cô vũ nữ và thấy cô nhìn anh. Sức nóng làm anh chảy tan ra thành chất chì lỏng nhưng anh vẫn cố giữ thân mình đứng thẳng băng, tay nắm chắc báng chợt mở, một cơn gió thổi tung cô vũ nữ vào đống lửa, áo quần cô bắt cháy và cả cô nữa, cô cũng cháy tiêu ra tro, bên cạnh anh lính chì dũng sau, người tớ gái quét lò sưởi, tìm thấy một cục chì có hình dạng một trái tim nhỏ xíu nằm giữa đám tro tàn của cô vũ phim hoạt hình Chú lính chì dũng cảm
Trang chủAnimeCậu Bé Dũng Cảm Cậu Bé Dũng Cảm là bộ phim điện ảnh phát hành vào năm 2006, được sản xuất bởi điện ảnh Nhật Bản với sự tham gia của các diễn viên Chiwa Saitô, Eiji Wentz, Miyuki Sawashiro. Brave Story thuộc thể loại Anime, Phép Thuật, Phiêu lưu. Mời các bạn đón xem Cậu Bé Dũng Cảm tại Mê Phim được cập nhật sớm nhất .Xem Phim Cậu Bé Dũng Cảm – Brave Story 2006 Vietsub Thuyết Minh HDNội dung trong bộ anime Cậu Bé Dũng Cảm là câu chuyện xoay quanh một cậu bé có tên là Wataru, hiện tại cậu mới tròn 11 tuổi, cậu có một tuổi thơ rất vất vả, khi mà bố cậu bỏ vợ con ở lại để ra đi, thì cũng là lúc mà mẹ của cậu bị bệnh nặng và buộc phải nhập viện để điều trị. Chán nản với cuộc sống của mình, Wataru đã quyết định thay đổi định mệnh của mình, cậu bước qua cánh cổng kỳ bí cùng Mitsuru, một người bạn cũng khắc khổ không kém, đang trên đường tìm kiếm người em Aya. Cánh cửa dẫn hai người tới một vùng đất phép khi bước chân đến vùng đất Vision, Wataru gặp một ông già tự xưng là Wayfinder. Anh ta nói với Wataru những gì anh ta phải làm để thay đổi vận mệnh của mình Wataru phải thu thập năm viên đá quý để đến Tháp định mệnh, nơi Nữ thần ban cho mỗi Du khách một điều ước. Mỗi viên đá có một phẩm chất khác nhau từ thiện, dũng cảm, đức tin, ân sủng, và sức mạnh của bóng tối và ánh sáng. Và từ đó cuộc hành trình đi săn đá quý của Wataru bắt cuộc hành trình của mìn Wataru đã gặp được nhiều người bạn tốt, tuy nhiên cậu cũng có kẻ thù trong cuộc phiêu lưu của mình. Cuộc hành trình này sẽ dẫn Wataru đến đâu? Mời các bạn đón xem bộ anime Cậu Bé Dũng Cảm – Brave Story để khám phá những điều thú vị nhé. Đạo diễnDiễn viên Từ khóaXem phim Cau Be Dung Cam 2006, Cậu Bé Dũng Cảm tập HD, Brave Story Vietsub Thuyết minh, tải phim Cậu Bé Dũng Cảm tập HD Thuyết minh, Download Cau Be Dung Cam tập HD subnhanh, biphim, tvhay, phimmoi. Phim liên quan
Bài Thơ Lượm -Tố Hữu Ngày Huế đổ máu, Chú Hà Nội về, Tình cờ chú cháu, Gặp nhau Hàng Bè. Chú bé loắt choắt, Cái xắc xinh xinh, Cái chân thoăn thoắt, Cái đầu nghênh nghênh, Ca-lô đội lệch, Mồm huýt sáo vang, Như con chim chích, Nhảy trên đường vàng… – “Cháu đi liên lạc, Vui lắm chú à. Ở đồn Mang Cá, Thích hơn ở nhà!” Cháu cười híp mí, Má đỏ bồ quân – “Thôi, chào đồng chí!” Cháu đi xa dần… Cháu đi đường cháu, Chú lên đường ra, ến nay tháng sáu, Chợt nghe tin nhà. Ra thế, Lượm ơi! Một hôm nào đó, Như bao hôm nào, Chú đồng chí nhỏ, Bỏ thư vào bao, Vụt qua mặt trận, ạn bay vèo vèo, Thư đề “Thượng khẩn”, Sợ chi hiểm nghèo! ường quê vắng vẻ, Lúa trổ đòng đòng, Ca-lô chú bé, Nhấp nhô trên đồng… Bỗng loè chớp đỏ, Thôi rồi, Lượm ơi! Chú đồng chí nhỏ, Một dòng máu tươi! Cháu nằm trên lúa, Tay nắm chặt bông, Lúa thơm mùi sữa, Hồn bay giữa đồng. Lượm ơi, còn không? Chú bé loắt choắt, Cái xắc xinh xinh, Cái chân thoăn thoắt, Cái đầu nghênh nghênh. Ca-lô đội lệch, Mồm huýt sáo vang, Như con chim chích, Nhảy trên đường vàng… 1949 Nguồn Thơ Tố Hữu, NXB Giáo dục, 2003 hình ảnh một chú đội viên liên lạc trong kháng chiến chống Pháp bé nhỏ, nhanh nhẹn, hồn nhiên và vô tư. Hãy chuyển thể bài thơ Lượm thành một câu chuyện Chuyện về cậu bé thiếu niên Lượm dũng cảm đã hi sinh vì đất nước mãi là kỉ niệm không phai trong lòng người dân Việt Nam. Lần đó tôi có dịp vào Huế và vô cùng may mắn, tôi được nói chuyện với một người đồng đội của Lượm. Lúc đó Lượm làm liên lạc cho đơn vị Mang Cá của bác. Nhắc đến Lượm, đôi mắt bác ánh lên niềm tự hào pha lẫn niềm tiếc thương một cậu bé vô cùng can đảm, anh hùng. anh hùng. Bác nhớ lại, ngày đó khi được phân công về công tác ở đồn Mang Cá, bác đã nghe mọi người hay nhắc đến cậu bé làm liên lạc rất gan dạ và anh dũng. Những lời nói đó đã khiến bác rất lưu tâm và muốn được gặp cậu bé. Hôm ấy, gặp một chú bé dáng nhỏ bé, nhanh nhẹn bác liền gọi lại và hỏi Cháu bé, cháu được phân công làm nhiệm vụ gì? -Cháu làm liên lạc viên chú à. -Thế có phải tên cháu là Lượm không? -Dạ thưa chú cháu tên là Lượm. Sao chú biết ạ? -à ra vậy!- Thế cháu có sợ nguy hiểm không? Chú bé nhún vai lém lỉnh trả lời -Cháu không sợ chú ạ, cháu luôn nghĩ là làm thế nào để hoàn thành tốt nhiệm vụ. -Cháu có thích công việc này không? -Cháu thích hơn ở nhà -Chú chúc cháu luôn hoàn thành nhiệm vụ. Chú bé bước đi thoăn thoắt, đầu nghênh nghênh, trông rất đáng yêu, và trông chú càng đáng yêu hơn, ngộ nghĩnh hơn khi trên đầu đội chiếc mũ canô với chiếc sắc đeo bên hông. Chú bé chào tôi rất nhanh và khuất dần chỉ còn tiếng huýt sáo rộn vang. Sau lần gặp gỡ đó, do bận nhiều công việc tôi quên cũng không có dịp gặp lại cậu bé. Cho đến một hôm, trở về đơn vị tôi, nhìn mặt ai tôi thấy cũng có vẻ buồn buồn, một đồng chí hỏi tôi -Đồng chí có nhớ cháu Lượm không, cậu bé liên lạc đó? -Có! Tôi nhớ. Xảy ra chuyện gì hả đồng chí\ – Cậu bé hi sinh rồi, hôm đó, Lượm nhận nhiệm vụ đem công văn đi, mọi người đều cảnh báo với chú rằng đó là quãng đường rất nguy hiểm, có thể gặp địch phục kích, nhưng chú không hề tỏ ra sợ hãi, còn nói Em không sợ đâu. Chúng nó mà xông ra em sẽ đánh cho tơi bời. Nói xong chú thản nhiên đút công văn vào sắc thoăn thoắt bước đi, mồm lại huýt sáo vang rộn. Không ngờ hôm đó quân địch lại đánh hơi thấy chú nhỏ, chúng bí mật nằm phục kích ở giữa cánh đồng lúa, nên nhìn bề ngoài rất khó phát hiện. Lượm cũng đã rất tinh khi đi qua đi qua cánh đồng, linh cảm đến điều gì đó bất trắc nên chú nhanh tay xé vụn tài liệu và vứt vội ra xa. Có lẽ bọn địch đã trông thấy hành động đó, chúng liền xả đạn vào nó. Lượm đã anh dũng hi sinh, giữa cánh đồng, tay vẫn còn nắm chặt bông lúa, miệng còn nở một nụ cười. Đồng chí nọ kể xong bỗng oà khóc. Tôi ngỡ ngàng, đau đớn và cũng không thể cầm được nước mắt, vừa cảm phục vừa thương tiếc. Trong tôi bỗng lại hiện lên hình ảnh chú bé nhỏ nhắn, gương mặt nhanh nhẹn, thông minh, nụ cười luôn nở trên môi. Câu chuyện về sự hi sinh anh dũng của chú bé Lượm được mọi người ở khắp nơi kể cho nhau nghe. Chú còn trở thành tấm gương sáng để các cháu bé noi theo, và cho đến tận ngày hôm nay tấm gương ấy vẫn còn toả sáng. Em đã đọc bài thơ “Lượm” của Tố Hữu. Em hãy chuyển nội dung bài thơ thành một câu chuyện. Trong cuộc kháng chiến anh dũng của dân tộc ta chống quân xâm lược, tôi đã biết nhiều trường hợp hi sinh. Trong số đó, sự hi sinh của các em thiếu nhi làm tôi rất xúc động. Ngày ấy, khi giặc Pháp đánh đến Huế thì tôi vừa ở Hà Nội về, tình cờ gặp cháu Lượm. Đó là chú bé nhỏ loắt choắt, đeo cái xắc bé xíu. Đặc biệt, chú thích đội nghiêng- chiếc mũ calô trên đầu, vừa huýt sáo, vừa nhảy chân sáo trên đường, nom hệt như một chứ chim chích trên đường những buổi sớm mai. Tôi hỏi – Cháu đi làm liên lạc cho cơ quan kháng chiến có nhớ nhà không? Cháu cười rạng rỡ, hai mắt híp lại, hai má đỏ hồng như trái bồ quân, nói – Ở đồn Mang Cá vui lắm chú ạ, còn vui hơn ở nhà nhiều! Tôi từ biệt cháu, lên đường ra Bắc, còn cháu lại trở về Mang Cá. Từ đó công việc liên miên tôi không còn dịp nào trở về Huế nữa. Một hôm, tôi gặp một người quen từ Huế ra công tác. Trong giờ nghỉ, người ấy nói -Cháu Lượm hi sinh rồi, anh biết không? – Sao? Lượm hi sinh rồi sao, trong trường hợp nào? Tôi hấp tấp hỏi, đôi mắt như nhòa đi. Người ấy kể – Cháu Lượm vẫn làm liên lạc cho cơ quan chúng tôi. Một hôm có công văn khẩn phải đưa đi gấp. Đường đi băng qua đồi địch rất nguy hiểm. Chúng tôi căn dặn – Phải cẩn thận, đường nguy hiểm lắm đấy, qua đồn cháu phải coi chừng mới được. Cháu mỉm cười, bừng đỏ đôi má bồ quân – Nguy hiểm cháu cũng không sợ, việc cần thì phải đi. Nói rồi,cháu bỏ thư vào bao, đội mũ ca lô ra đi. Từ xa tôi trông theo vẫn thấy cái mũ ca lô nhấp nhô trên đồng lúa như thể cháu vừa đi vừa nhảy, vừa huýt sáo vậy. Bồng từ phía đồn địch một chớp đỏ lóe lên rồi một tiếng nổ vọng lại, Cái mũ ca lô biến mất. Khi chúng tôi tìm đến thì cháu đá hi sinh. Máu đỏ thấm ướt ngực cháu, nhưng nét mặt thanh thản như là đang ngủ, một tay nắm chặt bụi lúa bên đường. Đồng lúa đang trổ đòng đòng, hương thơm ngào ngạt như ấp cho cháu ngủ. Tin cháu Lượm hi sinh làm tôi xót xa bàng hoàng. Từ độ kháng chiến đến nay tôi đã nghe nhiều tin tức hi sinh của đồng bào đồng chí, nhưng tin cháu Lượm bỏ mình làm tim tôi xao xuyến mãi. Cháu còn bé bỏng quá, vô tư quá, đã hiểu thế nào là sống chết đâu. Trước mắt tôi bỗng hiện lên hình ảnh một chú Lượm nhỏ bé, đeo cái xắc xinh xinh, đội cái mũ ca lô lệch, vừa huýt sáo vừa nhảy tâng tâng như con chim chích của vườn ruộng Việt Nam. Nguồn Văn Học trẻ sưu tầm tổng hợp
Tìm kiếm Tìm kiếmPhim HotPhim LẻPhim BộPhim MớiFAQĐăng nhậpCậu Bé Dũng Cảm 20061 giờ 52 hìnhBí ẩnPhiêu lưuGia đìnhĐạo diễnKôichi ChigiraKịch bảnMiyuki MiyabeQuốc giaNhật BảnKhởi chiếu5/22/2006Khi 11 tuổi, cha mẹ Wataru ly thân, bố cậu bé bỏ đi rồi mẹ cũng kể từ đó lâm bệnh phải lên viện. Thất vọng tràn trề, Wataru ngay lập tức quyết định thay đổi định mệnh của mình, bước qua cánh cổng kỳ bí cùng Mitsuru-một đứa cũng khắc khổ không kém, đang trên đường tìm kiếm người em Aya. Cánh cửa dẫn hai người tới một vùng đất phép viênTakako MatsuWataru MitsuyaEiji WentzMitsuru AshikawaMiki ImaiGoddess of DestinyShirô ItôMonk RauAyako KawasumiMysterious girl voiceChiwa SaitoMiinaPhim tương tựSpirited Away Sen to Chihiro no Kamikakushi
Giới trẻ Nhịp sống Cộng đồng mạng Tài năng trẻ Trao huy hiệu Tuổi trẻ dũng cảm cho nam sinh lớp 6 cứu 2 người đuối nước TPO - Em Võ Tấn Đệ vinh dự được nhận huy hiệu "Tuổi trẻ dũng cảm" của Trung ương Đoàn vì đã có hành động dũng cảm cứu 2 người bị đuối nước tại bãi biển Hóc Mó. Tại buổi lễ, Ban tổ chức đã tuyên dương 82 đại biểu là đội viên, thiếu niên và nhi đồng có thành tích xuất sắc, tiêu biểu đạt danh hiệu cháu ngoan Bác Hồ. Đồng thời, tuyên dương gương thiếu nhi vượt khó học tập tốt, rèn luyện chăm. Tuyên dương các thiếu nhi vượt khó học tập. "Việc tuyên dương, góp phần động viên cho các em tiếp tục phấn đấu, rèn luyện để xứng đáng là con ngoan, trò giỏi, góp sức nhỏ vào sự phát triển chung của tổ chức Đội, cùng dựng xây quê hương ngày càng văn minh, hiện đại, nghĩa tình", anh Cao Lê Tùng Nghĩa nói. Được biết, trong năm học 2022 - 2023, tỉnh Quảng Ngãi có 2 thiếu nhi được nhận Giải thưởng Kim Đồng. Đây là giải thưởng cao quý nhất dành cho đội viên Đội TNTP Hồ Chí Minh do Hội đồng Đội Trung ương trao tặng, ghi nhận những phấn đấu và nỗ lực vượt bậc của đội viên, cán bộ chỉ huy Đội, thiếu nhi tiêu biểu. Trao tặng Giải thưởng Kim Đồng của Hội đồng Đội Trung ương cho 2 đội viên tiêu biểu. Thừa ủy quyền của Trung ương Đoàn, Phó Chủ tịch thường trực UBND tỉnh Quảng Ngãi Trần Hoàng Tuấn trao huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm” cho em Võ Tấn Đệ. Dịp này, Ban tổ chức đã trao tặng huy hiệu "Tuổi trẻ dũng cảm" của Trung ương Đoàn cho em Võ Tấn Đệ 12 tuổi, trú thôn Thạnh Đức 1, học sinh lớp 6/7 Trường THCS Phổ Thạnh, thị xã Đức Phổ vì đã có hành động dũng cảm cứu 2 người đuối nước tại bãi biển Hóc Mó. Trước đó, chiều 10/4, khi đang cùng nhóm bạn đá bóng tại bãi biển Hóc Mó thôn Thạnh Đức 2, phường Phổ Thạnh, em Võ Tấn Đệ bỗng nghe tiếng kêu cứu thất thanh phát ra từ gò đá cách đó chừng 200m. Không một chút chần chừ, em liền chạy lại thì phát hiện Mai Thị Thanh Ngân 14 tuổi và Phạm Minh Quân 19 tuổi, cùng trú phường Phổ Thạnh đang chới với giữa cơn sóng dữ. Lúc này, Đệ nhanh chóng lao xuống biển bơi đến khu vực Quân và Ngân bị nạn, kéo lần lượt 2 người lên bờ. Sau hành động dũng cảm cứu người của em Đệ, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi, Tỉnh Đoàn Quảng Ngãi và Thị Đoàn Đức Phổ đã trao tặng bằng khen, giấy khen và biểu dương em Đệ vì đã có hành động dũng cảm, kịp thời cứu 2 người bị đuối nước. 14/04/2023 20/04/2023 26/04/2023 ac 04/05/2023 26/04/2023 24/04/2023 10/04/2023 05/04/2023
cậu bé dũng cảm